Tuy là giống cá nhỏ nhưng lại “cả gan” rạch nước ngược dòng dù chỉ men theo bờ. Chúng thường bơi thành từng luồng nên không thể đoán nổi mỗi luồng là bao nhiều triệu con. Biết được đặc tính và quy luật ấy, người ta “mở đường” trước, bằng cách be cát lại thành tuyến dài, rồi đặt chiếc đó thật dày (đó bện bằng tre, kiểu như tấm mành sáo, mỏng nhưng chắc) ở ngay đầu con nước, và cứ thế họ hàng nhà cá cùng chui hết vào đó.
Để ăn ngon, có nhiều cách, nhưng cách quen thuộc nhất, cũng dân dã nhất là sau khi rửa thật sạch, ướp mắm muối và các loại gia vị, rưới mỡ đều lên cá, cho thêm ít dưa cải chẻ mỏng, loại hơi chua chua, mặn mặn, rồi bắc lên bếp. Để lửa liu riu khoảng mười phút là cá vừa ngấm. Cá chín, cho vào cái đĩa to, không cần thìa, bẻ bánh đa, loại bánh Mộ Đức thơm, dòn, xúc vừa ăn, thêm chút rượu nữa thì thật là thú vị. Một cân cá thài bai khoảng mười lăm nghìn đồng, với ít bánh tráng là đủ cho ba người ăn no nê.
Thài bai, một trong những loại cá có tính lành nên người ta thường dành cho người ốm, ông bà già, trẻ con. Mùi vị của nó rất lạ, dẫu thưởng thức nhiều lần, bạn cũng không dễ tả đúng cái tinh thơm đầy quyến rũ của món đặc sản quý hiếm này.
(Theo Phụ Nữ Việt Nam)